VIẾT VỀ ĐỨC TRẦN HIỂN ĐỨC
ĐỀN KHÊ KHẨU
Đây là một dấu tích Thần
Ông Trần Hiển Đức đã từng năm xưa
Qua bao ngày tháng thoi đưa
Người đã phải trải bốn mùa gian nan
Qua bao ngày tháng lầm than
Người đã vì nước đánh tan quân thù
Để lại cho dân bây giờ
Nơi Đền Khê Khẩu miền quê nghĩa tình
Là một người con Thiên Đình
Đã gửi cho một gia đình nuôi mang
Người đã để lại trần gian
Dấu ấn lịch sử Thiên Đàng chấm ghi
Với hai Công Chúa nay thì
Con Trời gửi xuống giúp thì nước non
Một thời vang nức tiếng thơm
Đó là di sản cho non nước này
Quê người không ở nơi đây
Mà người sinh ở nơi này Chí Linh
Khê Khẩu, Văn Đức thực tình
Hải Dương là tỉnh nặng tình nghĩa Thiên
Chí Linh có rất nhiều đền
Gọi là đất Thánh nhất trên nước này
Có nhiều di tích Trời mây
Anh hùng hào kiệt về đây đất lành
Chí Linh đất Thánh thanh danh
Danh nhân đất nước rõ rành là đây
Muôn năm Trời, Đất đã xây
Móng nền lịch sử đất nay anh hùng
Thật là bao cửa Đền Rồng
Người Trời gửi xuống giúp sông núi này
Ơn Trời, ơn Đất là đây
Đã ban cho huyện nơi này Chí Linh
Mảnh đất thắm đượm nghĩa tình
Đất lành chim đậu thực tình không sai
Cuối thời thế kỷ hai mươi
Lại có người Trời cao nhất nước Nam
Đã giáng dạy dưới trần gian
Nhất, nhị, tứ, ngũ, rõ ràng chẳng sai
Người đời có công miệt mài
Cũng là xa cách không thời nơi đây
Có phải đất Chí Linh nay
Giờ có Thánh giáng dạy nay giúp trần
Thật là đất nước phúc phần
Đã ban cho trần vô giá là đây
Bây giờ trần thế chưa hay
Tới đây trần thế sẽ hay thôi mà
Trời cho giáng bóng Đức Cha
Giáng bóng Đức Mẹ cứu là nước, dân
Giúp dân, giúp nước dưới trần
Biết phép Phật, Thánh và Thần sẽ ban
Tới ngày thế kỷ giao ban
Trần gian sẽ thấy muôn vàn tốt tươi
Trời, Đất, Thánh, Thần giúp đời
Sẽ thay đổi hẳn không thời như nay
Phép Trời, phép Thánh ra tay
Không để cho dưới trần nay lộng hành
Những kẻ làm hại nước mình
Xử theo luật pháp Thiên Đình ban ra
Sổ Thiên nay vẫn xét tra
Vẫn giúp trần thế, giúp là nước non
Sang thế kỷ mới không còn
Những kẻ bất nghĩa, bất lương đâu mà
Sổ Trời đã, đang xét tra
Trần gian sẽ thấy thực là không sai
Bây giờ Trời nói về Người
Con của nhà Trời gửi xuống trần gian
Gia đình ở An Sinh sang
Hải Dương là tỉnh trần gian của Ngài
Ông, Bà hiếm hoi nay thời
Già nửa đời người mà chẳng có con
Ông, Bà đi đến xóm thôn
Đất lành chim đậu Bà luôn nguyện cầu
Xin Trời, xin Đất Bà tâu
Con chẳng kêu cầu vàng bạc Trời cho
Nhà nghèo con biết phận lo
Con xin Trời, Đất chứng cho con cầu
Xin một Nam Tử con tâu
Để có dòng dõi trước sau con nhờ
Ông, Bà lại không thể ngờ
Đêm nằm Bà thấy giấc mơ có người
Đem cho bà quả đào tươi
Trông cứ mơn mởn như thời Đào Tiên
Bảo Bà ăn xong nằm yên
Bà sẽ được một người Tiên đó mà
Mơ xong Bà mở mắt ra
Tay Bà có quả đào là đẹp tươi
Bà nhớ Bà vừa thấy người
Cho Bà bảo phải ăn thời nằm nguyên
Bà đã theo đúng lời truyền
Ăn xong Bà đã nằm nguyên trên giường
Đêm Bà nghe tiếng đầu giường
Có người nói nhỏ bảo thương Ông, Bà
Hiền lành, phúc hậu, thật thà
Trời sẽ cho Bà một cậu con trai
Bà sẽ nuôi mang hộ Trời
Đủ ba tuổi đời Bà phải ra đi
Ông, Bà người của Thiên tri
Không phải của dưới nay thì trần gian
Đến ngày, đến tháng phải hoàn
Không được ở dưới trần gian nữa mà
Bấy giờ Bà đem con ra
Có lời với xóm nay là với thôn
Tôi chết nhờ xóm, nhờ thôn
Cất chôn cẩn thận mồ yên tôi nhờ
Con tôi gửi lại trần cơ
Tôi nhờ thôn xóm giúp giờ nuôi mang
Con Trời không phải trần gian
Con từ một quả Đào Tiên do Trời
Bà kể hết truyện đầu đuôi
Tôi được người Trời gửi thế sinh con
Tôi không thể sống trông nom
Nuôi mang khôn lớn giúp non nước này
Tôi được Trời, Đất cho hay
Nay tôi gửi lại con này nhờ dân
Tôi về đây sống cùng trần
Coi như họ mạc xa gần của tôi
Bây giờ tôi sắp xa đời
Có gì xin gửi lại thời xóm thôn
Lo ma đơn giản để tiền
Còn lại chút ít nuôi thêm cháu mà
Sau này cháu lớn sẽ là
Con của thôn xóm chẳng là của ai
Nói xong Bà về đến mai
Đã nghe thấy tiếng con trai khóc ầm
Có người nghe tiếng sang thăm
Ông, Bà đã chẳng biết rằng cái chi
Ông, Bà vừa mới ra đi
Thế là thôn xóm đã thì hiểu ra
Kể lại vừa mới hôm qua
Bà đã nói hết cho là dân nghe
Công việc thôn xóm chẳng e
Lo tang chu đáo sớm khuya thay phần
Nuôi bé do công của dân
Góp lại cho trần thay đổi nhau nuôi
Không phải mình ai nuôi thời
Theo lời Bà dặn dân thời lo toan
Bé lớn mỗi ngày khôn ngoan
Thông minh học giỏi hiên ngang khác người
Đến khi bé mới lên mười
Bé con nhà Trời dáng vóc to cao
Thông minh trí tuệ đẹp sao
Thân hình đạo mạo khác nào con Vua
Khác hẳn với dưới trần cơ
Tin đồn đã đến bấy giờ Quan trên
Cho người về đón bé lên
Nuôi cho ăn học, dạy nên võ tài
Vốn gốc là con nhà Trời
Văn hay, võ giỏi Vua thời ban danh
Cầm quân tướng giỏi rõ rành
Chiêu quân luyện tập công danh vang lừng
Cùng quân nhà Trần tưng bừng
Đánh tan quân giặc lẫy lừng tiếng vang
Ngài xin Vua được về làng
Chiêu quân luyện tập sẵn sàng ngày đêm
Mỗi lần thắng trận vang rền
Dân làng phấn khởi đón viên tướng tài
Một ngày vào tiết tháng mười
Bên ngoài doanh trại có thời đôi cô
Mở quán bán hàng bấy giờ
Văn thơ lại giỏi chơi cờ cũng hay
Một lần Ngài vào quán này
Thấy hai cô gái đẹp thay lạ thường
Văn thơ, kinh sử tỏ tường
Ngài mới ướm thử văn chương tỏ tình
Thế là cả hai đẹp xinh
Hẹn ước chung tình giúp việc lang quân
Hàng ngày giúp việc cận thần
Bàn về kế sách giúp quân của Ngài
Không ai ngờ hai người tài
Cả văn lẫn võ nay thời song song
Không ai ngờ họ có lòng
Thương yêu quân tướng giúp cùng thảo lương
Hàng ngày bán nước bên đường
Tối về đèn sách văn chương, thơ, cờ
Một hôm trần không thể ngờ
Tháng mười, mười sáu, Trời vừa nổi giông
Tự nhiên sấm chớp đùng đùng
Trời, Đất tối sầm có một hào quang
Vòng tròn như cái mặt sàng
Từ Trời rơi xuống rõ ràng trước sân
Ba người tiến lại tay cầm
Giữa trưa giờ Ngọ quân thần đang đông
Thế là chiếc vòng tự nâng
Về Trời để lại quân dân nghẹn ngào
Quân thần không hiểu vì sao
Tâu Vua, Vua bảo Trời cao đã đòi
Nhà Vua mất một tướng tài
Cả hai cô gái kia thời ra sao
Bây giờ Trời mới đọc trao
Cho trần biết được thấp cao việc Trời
Ngài Trần Hiển Đức là người
Đức Vua Lê Đại Hành Trời gửi thân (Lê Hoàn: 980 -1005)
Người được tái sinh giúp trần
Người lại là một vị Thần có công
Người đã được Trời tặng phong
Thượng Đẳng Thần Tướng Quận Công người Trời
Người đã để lại cho đời
Cho dân, cho nước bao đời tiếc thương
Người đã về với Thiên Vương
Xác người không biết ở phương trời nào
Trời nay báo cho đồng bào
Người được đi vào tới tận Trời mây
Còn hai cô gái sao đây
Trời cho trần biết lúc này là ai
Mà sao người lại có tài
Văn thơ cũng giỏi, cờ thời cũng hay
Hai người con gái là đây
Trưng Trắc, Trưng Nhị là nay hai người
Thế gian đã hiểu lầm rồi
Không phải Ngài thời lấy hai vợ đâu
Nay Trời nói rõ từ đầu
Cho trần biết được việc cầu trần gian
Hãy cầu nhị vị Tiên nàng
Cô Quỳnh, cô Quế, Thiên đàng độ dân
Hoặc là hai nữ Tướng Thần
Trưng Trắc, Trưng Nhị, Thánh Nhân giúp đời
Đây là do phép nhà Trời
Gửi xuống giúp đời, giúp độ quân ta
Không phải hai người nay là
Vợ ngài Hiển Đức như là trần nghe
Người đời đã đoán sai nhè
Do Trời gửi xuống giúp là nước non
Hai người không phải làm con
Của ai sinh dưỡng cho non nước này
Hai người của Trời, Đất nay
Cho hiện thân xuống nơi này Chí Linh
Vào xã Văn Đức thực tình
Cho nên Trời bảo Chí Linh đất Thần
Chí Linh đất Thánh thanh danh
Trời đã sinh thành Thần, Thánh bao nhiêu
Giáng sinh tái lại cũng nhiều
Nhất trong cả nước các triều đại nay
Chỉ có huyện Chí Linh này
Có Phật, có Thánh, Thần nay ai tường
Hai mươi người của Thiên Vương
Đó là chưa kể Thần riêng của làng
Nhiều nhất tất cả nước Nam
Về cả Thần làng, Thần núi xưa nay
Bây giờ Trời báo trần hay
Để cho trần biết về nay Thánh, Thần
Huyện nào nhiều nhất người Thần
Huyện nào nhiều nhất Thánh Nhân cứu đời
Huyện ấy sẽ được nhà Trời
Ban tặng cho đời hai chữ danh nhân
Danh nhân là của người trần
Thánh nhân là của người Thần, Thánh, Tiên
Chí Linh có đặc biệt riêng
Nhưng trần không biết để biên sử trần
Tới đây Trời sẽ ban phần
Đền nào chưa rõ có phần Trời ban
Trời sẽ đọc cho trần gian
Viết giúp sự tích rõ ràng Đền Thiên
Cho trần biết để lưu truyền
Đời đời sẽ được báo tin nhau cùng
Biết để đáp nghĩa núi sông
Biết để đáp nghĩa Tổ Tông báo đền
Tránh sự hiểu sai người Thiên
Để cho trần thế tội nên với Trời
Khổ thân cho dưới trần đời
Không biết cứ nói nay thời lung tung
Sử Trời nay báo trần chung
Đây là sự thực sẽ là không sai
Sử Trời ghi chép lâu dài
Có Thần ghi chép chẳng sai chút nào
Đây là Trời, Đất gửi trao
Trần không được sửa chữ nào Sử Thiên ./.
KT viết theo lời Hồn Cha đọc
ngày 20/10/Kỷ Mão (27/11/1999)
Người viết lời Cha: Phạm Thị Xuyến.