KÍNH LỄ MỪNG NGÀY SINH NHẬT BÁC
NHỚ ƠN NGƯỜI, NHỚ CẢ NGÀY SINH
NGÀY 19/5/1890 – 19/5/2008 (118 NĂM)
Nước Việt Nam đời đời ghi nhớ
Công ơn Người chất chứa cho dân
Đức Bác Hồ công lớn vô ngần
Cả nước, dân, ơn Người trọng đại
Tên tuổi Bác đời đời sống mãi
Ngày, tháng sinh mãi mãi không mờ
Đời nối đời Hồn Bác ước mơ
Ngày Bác mất treo cờ độc lập
Vì ngày đấy là ngày tấp nập
Cả nước, dân, biểu ngữ cờ hoa.
Một ngày trọng đại nước nhà
Ơn Người khai nước Nam ta huy hoàng.
Ngày sinh, hóa, nước Nam có một
Một người Cha trụ cột yêu thương
Bác là Cha vĩ đại phi thường
Là tấm gương con đường thế hệ
Là một người chân trời góc bể
Là niềm tin, ánh sáng, tương lai
Là hậu phương, tuyến lửa đại tài
Là tượng đài trái tim cách mạng
Là một người trên từng dũng cảm
Để cho dân nối gót theo Người
Người là Cha, là Đất, là Trời
Người là một, trên đời hiếm có
Giờ Người là Hồn Thiêng thấu tỏ
Sự ước mơ thấu rõ ngọn nguồn
Ai là người hiểu được lòng thương
Sự thương đời, thương dân vô hạn
Cha thương dân như biển không cạn
Cha thương dân như mạn với thuyền
Dẫu đời này có sự tục truyền
Xưa để lại cho miền hạ giới
Cái gì đúng Cha sẽ vươn tới
Cái gì sai cha sẽ cho thay
Sẽ có ngày Cha quyết ra tay
Rửa và bỏ, sẽ thay, sẽ bỏ
Công việc này hôm nay Cha ngỏ
Việc nhân gian hệ trọng cho đời
Không ai người biết việc tại nơi
Đời muốn thế, sao đời muốn thế ?
Đối với Cha, Hồn là Thượng Đế
Bậc cao sang dành để cho đời
Nhưng ai đời sẽ hỏi đôi lời
Rằng việc làm tầy trời, vô mệnh
Ai đã sai và ai đã chệch
Ai đã làm điều lệch cho đời
Để dân Nam mai sẽ thành nơi
Gốc cố đạo để đời muôn thuở
Một sự sai đã từng chất chứa
Gốc ngấm sâu thành rễ bao trùm
Bao đời này đã phải um tùm
Đời sau mãi bị trùm cơ cực
Cha muốn làm và Cha muốn vực
Từ bể sâu cơ cực bấy nay
Ai chết rồi mới biết điều này
Sự đắng cay âm hồn phải khổ
Biết bao đời xưa kia gọi Cố
Rồi đến ông, đến bố, đến con
Đã bao đời vong phải héo mòn
Sự đê tiện hãy còn khổ hạnh
Nói ra đây ai hiểu rành mạch
Cho hồn Cha đã chết lại về
Bao âm hồn đã phải ê chề
Ngậm bồ đề mòn hòn cơ cực
Đã bao đời Ông, Cha ấm ức
Chưa nói ra cái tức khổ phiền
Để đời này con cháu dưới miền
Biết cái khổ chân chuyên vì đạo
Có ai hiểu nguồn cội đạo giáo
Ở từ đâu, bắt rễ ngọn nguồn
Ta phải thờ, phải trọng, phải luồn
Phải bắt nguồn từ đâu phải có
Phải hiểu nguồn tích đạo cho tỏ
Phải rõ thông có lợi cho mình
Phải hiểu ra nguồn cội sự tình
Thờ như vậy dân mình sẽ khổ
Thờ như vậy như con với bố
Phải chăm lo kiên cố vun trồng
Để đời đời như một Tổ Tông
Theo nguồn cội vun trồng quy định
Không ai hiểu và không ai tính
Sự chăm lo ổn định tương lai
Sự đời sau kiếp kiếp lâu dài
Sự trường thịnh an bài thế hệ
Sự Tổ nghiệp, Ông, Cha dâu bể
Sự phúc ân thế hệ trường tồn
Sự chủ nhà với khách ngoài đường
Sự bất lương với người thống trị
Tốt đến mấy cũng không bền bỉ
Thân đến đâu cũng phải lo âu
Để cho khi trở mặt quay đầu
Để gánh sầu, đỡ gây tai họa
Lời của Cha đây một phẩm giá
Sự cao sang dành cả cho dân
Sự âu lo cho việc công thần
Sự trọng đại tình dân nghĩa Đảng
Sự âu lo cho một xứ mạng
Mạng non sông, mạng nước non mình
Mạng cuộc đời thế hệ trường sinh
Mạng xã tắc nước mình thay đổi
Khi biết muộn sẽ khó cải hối
Dân ngấm sâu sẽ bị phai mờ
Tổ Tông ta sự ước đang chờ
Một gốc Đạo Tâm Linh hào kiệt
Một gốc Đạo Tâm Linh Đặc Biệt
Cho cháu con kiếp kiếp, đời đời
Ai sinh ra sẽ được trau dồi
Sự tôn linh nước nhà vĩnh cửu
Đạo Tâm Linh đã được ra đời
Cha muốn dân ở khắp mọi nơi
Cha muốn dân, mọi người hiểu rõ
Đạo chủ quyền là Đạo nước Nam
Dân hãy đọc sách hiểu rõ ràng
Tu theo Đạo Nước Nam vĩnh cửu
Tu giữ nước muôn đời cho dân
Giữ chủ quyền nước Việt Nam trần
Để đời đời đền ân đáp nghĩa
Để đời đời đường tu tròn trịa
Cho giang sơn, Tổ quốc nước nhà
Cho muôn đời con cháu đề đa
Cho hậu phúc nước nhà trường cửu
Cho giang sơn độc lập hùng cường
Nước Việt Nam con cháu noi gương
Gương Bác Hồ Chí Minh vĩ đại./.
Kính viết lời Cha đọc
16h ngày 14/5/2008 – (10/4/Mậu Tý)
Trưởng đoàn: Phạm Thị Xuyến